“… Người phụ nữ ngay lập tức lên đường đi tìm hạt giống chữa đau buồn thần kỳ. Đầu tiên bà gõ cửa một ngôi nhà lớn sang trọng. Họ trả lời bà đã đến nhầm chỗ và bắt đầu kể những tai họa đã xảy đến với gia đình họ. Bà ngồi lại an ủi họ rồi tiếp tục lên đường đi tìm hạt giống thần kỳ. Nhưng bất cứ nơi nào bà ghé vào, dù ở những ngôi nhà tồi tàn hay sang trọng, bà đều được nghe những chuyện đau buồn này đến chuyện bất hạnh khác.
Bà trở nên rất quan tâm, muốn chia sẻ nỗi buồn của người khách đến nỗi bà đã quên câu hỏi về hạt giống thần kỳ và bà tìm kiếm”
(Trích Thuốc chữa đau buồn)