Mặc dù là một cây bút trẻ (sinh năm 1995) nhưng Phan Đức Lộc không ngần ngại viết về những vấn đề như tâm lý người già trong tình cảnh cô đơn không con, không cháu ở bên cạnh (truyện Niềm tin vỡ vụn), hành vi lừa gạt, buôn bán người bất hợp pháp diễn ra thường xuyên ở các tỉnh miền núi (truyện Thung lũng mưa), tâm lý thù hận chiến tranh, thù hận cuộc đời của những cựu chiến binh bị nhiễm chất độc da cam (truyện Điều cuối cùng còn lại), hay tình trạng những dải rừng nguyên sinh bị lâm tặc chặt phá không thương tiếc và nỗi đau của những con người coi rừng như quê hương, như máu thịt (truyện Nợ rừng)…
Bằng giọng văn trữ tình và chững chạc cùng trí tưởng tượng phong phú, điều mà tác giả Phan Đức Lộc muốn gửi gắm trong từng câu chuyện của mình là “những giá trị nhân văn giản dị, đơn sơ vẫn luôn song hành tồn tại giữa hiện thực lắm cám dỗ, xô bồ.”