Cô đã chuẩn bị xong, cho dù có bốn khẩu súng đang nhắm vào mình. Một người nếu muốn sống thì việc quan trọng đầu tiên chính là đánh giá đúng, nhìn nhận khách quan và thẳng thắn về bản thân. Về điểm này thì cô suy nghĩ rất thoáng, cô chưa bao giờ sợ phải sống thế nào, chỉ cần còn sống là tốt rồi. Tô Tiểu Miêu lặng lẽ nhắm mắt lại. Lúc cô mở mắt ra một lần nữa, bất thình lình nhún người nhảy lên.
Một bóng người từ phía sau đột nhiên xuất hiện, theo kịp tốc độ của cô, cùng cô tung người nhảy xuống biển. Tiếng súng vang lên. Giữa không trung, cô được người đó ôm vào lòng.
Giữa lằn ranh của sự sống và cái chết, người đó đã dùng thứ tình yêu sâu đậm đến hoang đường của mình để bảo vệ cô an toàn.
“Tiểu Miêu, em phải sống!”####