“Đọc sách một lúc, chợt tôi nghe loa thông báo chuyến bay của chúng tôi sắp khởi hành. Tôi định gõ vào tủ kính để báo thì chợt nhận thấy sếp đang nhìn sang buồng điện thoại bên cạnh. Nhìn theo ông, tôi thấy một anh lính trẻ măng khoác chiếc ba lô căng phồng. Vội vàng theo kiểu rất trẻ con, anh lính nói hối hả và gấp gáp: “Mẹ ơi nói nhanh lên… Mẹ gọi lại cho con nhé. Con hết tiền rồi… số ở đây là 356…” Người lính nói chưa xong thì trong máy phát ra tiếng tít tít kéo dài. Từ buồng điện thoại bước ra, với vẻ ân cần của một người cha, sếp tôi quay sang hỏi thăm người lính trẻ. Khi hiểu được chuyện, sếp tôi thò tay vào túi rút ra một tờ bạc: “Cậu cầm lấy mà về thăm mẹ. Không phải tôi cho cá nhân cậu, đây là phần đóng góp của tôi cho đất nước tôi.””
Trích truyện Tài khoản vô giá
—–
Trong cuộc sống, đôi khi tiền rất quan trọng nhưng nó không phải là tất cả, vị sếp trong câu chuyện đã “nhận” được những khoảnh khắc quý giá, gương mặt ngỡ ngàng và hạnh phúc vỡ òa của cậu lính trẻ khi được về với mẹ.