“Sói kia bụng đói cồn cào
Ôm theo cổ tích chạy lao vào rừng
Phen này quyết bắt thẳng thừng
Đám Heo ngon ngọt trong rừng mà ăn.
Nhưng rồi chỉ bởi lăn tăn,
Heo chẳng ăn được, Dê thời càng không.
Sói cứ hết ngóng, lại trông
Mồi chưa săn được quyết không trở về.
Gặp bé Khăn đỏ, Sói mê
Mong sao được mẻ tái tê đã đời.
Ai ngờ Sói chẳng gặp thời
Còn giúp cô bé mải chơi mang đồ.
Chung quy cũng bởi tại… “tồ”
Mồi không săn được, hồ đồ tong teo.
Sói già để bụng đói meo
Vì truyện cổ tích mà treo cái mồm.”